Mình vẫn kết nhất mấy trang cuối chương này. Nhất là sự ngõ ngàng của Sakai khi nghi ngờ thằng nô lệ đó là Onashi. Mình từng trải qua chuyện tương tự khi mình nhìn thấy hình ảnh người yêu cũ mình làm slave. Mặc dù không thấy mặt nhưng cơ thể thì không bao giờ có chuyện nhầm lẫn khi nhìn thấy! Nó tạo sự lo âu, ngỡ ngàng, nóng giận lên đến cực điểm như các Gengoroh miêu tả qua đường vẽ vậy. Thích cách xây dựng tâm lý nhận vật của tác giả cực kì!